Hotline: 1900 1177

Côn Đảo, Tôi gọi tên Hòn đảo bất ngờ

Đánh giá:
  0/5 trong Đánh giá
236
Bay qua vùng biển phía Tây Nam của Tổ quốc, vừa kết thúc vài cuộc trò chuyện và một cái chợp mắt, hòn đảo phủ màu xanh ngút ngát của những loài cây nhiệt đới, hòa lẫn màu xanh biển khơi và mây trắng bảng lảng đã hiện ra trước mặt.

Bay qua vùng biển phía Tây Nam của Tổ quốc, vừa kết thúc vài cuộc trò chuyện và một cái chợp mắt, hòn đảo phủ màu xanh ngút ngát của những loài cây nhiệt đới, hòa lẫn màu xanh biển khơi và mây trắng bảng lảng đã hiện ra trước mặt. Tôi khá ngạc nhiên bởi sân bay Côn Sơn nhỏ nhắn chẳng cần đến xe trung chuyển, chỉ cần bước xuống đã có sẵn xe khách sạn đón đoàn. Men theo con đường nhựa uốn khúc mở rừng vào trung tâm Côn Đảo, đoàn chúng tôi lần lượt đi qua đường mòn dẫn đến Miếu Cậu, Lò Vôi, Nghĩa trang Hàng Keo. Trên đường đi, hướng dẫn viên không ngừng giải thích và chỉ cho chúng tôi đâu là hòn Bảy Cạnh, đâu là hòn Trứng, hòn Cau, đặc điểm nhà cửa và cuộc sống của người dân nơi đây… Dù thời điểm đi vào cuối tháng 5, nhưng cái nắng Côn Đảo không mấy gay gắt khiến tôi cùng chị bạn vô cùng thích thú và cảm thấy dễ chịu.

bat ngo con dao 1

Mất khoảng 20 phút đi xe, đoàn chúng tôi đã có mặt tại resort 3 sao tiện nghi với view hướng biển tuyệt đẹp. Sau khi nhận phòng, hai chúng tôi tranh thủ tận hưởng buổi sáng dịu dàng còn sót lại và chờ đến thời gian buổi chiều để khám phá từng ngõ ngách của hòn đảo. Sau bữa trưa, cả đoàn bắt đầu hành trình tham quan. Điểm đến đầu tiên là khu di tích Trại tù Phú Hải, Phú Sơn, ấn tượng nhất là chuồng cọp Pháp. Đứng trước cánh cửa bí mật ở vườn rau của khu chuồng cọp, mọi người trong đoàn không giấu nổi vẻ hồi hộp chờ đợi giây phút khám phá những tội ác bị giấu kín suốt một thời gian dài kháng chiến chống Pháp. Lần lượt đi qua hết khu này đến khu khác của trại giam, tôi chợt nhận ra rằng, chính quá khứ oanh liệt đã tạo nên một “đặc sản” hấp dẫn mà không ai muốn bỏ lỡ khi đặt chân đến đây.

 

bat ngo con dao 2

 

Rời khu trại giam, chúng tôi tiếp tục di chuyển đến nghĩa trang Hàng Dương. Đường đi thanh bình, vắng lặng, dường như chẳng có gì, dù xe cộ hay người qua lại có thể phá vỡ không gian tĩnh lặng của hòn đảo. Đến nghĩa trang Hàng Dương, điều tôi dễ thấy đầu tiên là cảm giác nhẹ nhàng tràn ngập tâm hồn. Bốn khu vực với gần 2000 nấm mộ của những người yêu nước được bao quanh bởi núi non và hàng dương rì rào trong gió. Thi thoảng mấy chú cò trắng thản nhiên đi lại giữa lối đi mặc cho du khách chăm chú theo dõi. Thẳng tiến theo con đường nhựa rồi rẽ phải xuyên đường mòn vào khu B, mỗi người chúng tôi cầm một bó nhang cùng thắp cho từng ngôi mộ đá đơn sơ. Đứng trước những ngôi mộ có ngôi sao chếch về một bên, ai cũng chạnh lòng vì danh tính của người ngã xuống đến nay vẫn chưa được xác định. Thăm hết khu B, chúng tôi trở lại con đường nhựa dẫn đến khu C viếng mộ chị Sáu. Tại đây chúng tôi gặp hai đoàn du khách cũng đang tập trung nghe thuyết minh. Lẫn trong làn hương thơm nghi ngút, từng khuôn mặt nghiêm trang lắng nghe những câu chuyện ly kỳ đã xảy ra chính nơi đây, khiến không khí càng thêm linh thiêng, trang trọng. Khi ra về trong lòng mỗi người đều thao thức một cuộc hẹn “11h đêm nay, chúng ta lại cùng nhau dâng hương mộ chị Sáu”.

Trở về từ nghĩa trang Hàng Dương, cũng là lúc chúng tôi chứng kiến Côn Đảo trở mình một cách ngoạn mục. Chẳng còn không gian lặng như tờ, thay vào đó khá đông người dân, thanh niên, cả những cặp đôi tíu tít tụ tập hàng dài phía bờ biển, xếp theo là một vài xe bán nước uống và thức ăn nhanh sẵn sàng phục vụ. Ngó xuống biển, hàng chục mái đầu lô nhô đang đùa giỡn bơi lội dưới nước. Cảnh vui nhộn ấy khiến người ta không thể ngồi yên một chỗ mà ngắm nhìn. Bất chợt, tôi rời quán cà phê ngoài trời đoàn đang nghỉ chân, cầm máy ảnh bấm lia lịa, rồi kéo tay chị bạn chạy ù ra cầu tàu 914. Tầm nhìn ở đây thật hoàn hảo, từ lúc ra Côn Đảo đến giờ, đây là lần đầu tiên tôi có thể quan sát kỹ mặt nước biển trong vắt và êm đềm đến vậy. Hoàng hôn buông dần, ánh sáng ngả màu vàng cam như phủ rèm xuống toàn bộ hòn đảo. Ngồi trên bờ đá, tôi mải hứng từng ngọn gió phảng phất thổi qua mà chẳng biết lòng đã trôi dạt giữa trời mênh mông, biển mênh mông tự hồi nào. Trong lúc còn đang ngẩn ngơ với cảnh hoàng hôn tuyệt đẹp, chị Hồng lắc nhẹ tay tôi và bảo “về thôi em, mọi người lên xe rồi”. Tôi phụng phịu tiếc nuối trở ra và hẹn tối sẽ quay lại đây. Buổi chiều vui vậy, chắc tối cũng thú vị lắm, nhất định tôi sẽ chọn một xe bán hàng rong trên đường để thưởng thức món ăn Côn Đảo, tôi nghĩ thầm.

 

bat ngo con dao 3

 

Sau bữa tối với đặc sản canh chua cá và cá thu chiên ngon miệng, tranh thủ giờ tham quan tự do, tôi và chị Hồng vội vàng thuê xe máy đi dạo. Trong lòng đang háo hức về một cuộc vui, thì con đường dọc bờ biển vắng tanh làm tôi thực sự bất ngờ và hụt hẫng. Chạy xa thêm vài trăm mét nữa cũng chỉ thấy lác đác đôi ba người đang ngồi hóng gió. Thì ra, Côn Đảo chỉ nhộn nhịp vào buổi chiều tà, khi cả người dân lẫn du khách tạm gác lại mọi công việc để vui đùa dưới làn nước mát. Trong lúc lòng vòng trên đường cố tìm kiếm, níu kéo điều gì đó thật đặc biệt, tôi chợt nhận ra chưa ở đâu bầu trời đêm nhiều sao và đẹp đến vậy, dường như ở Côn Đảo luôn chất chứa những điều bất ngờ thi vị, khiến người ta mãi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Khi đã thưởng thức no nê bữa tiệc ánh sáng với ly sinh tố sambo xứ đảo, chúng tôi về lại khách sạn chờ đến giời khởi hành đi nghĩa trang Hàng Dương.
Còn hai tiếng nữa mới đến cuộc hẹn lúc nửa đêm, tôi và chị Hồng thong thả đặt mình xuống ghế dài của hồ bơi ngắm nghía ánh trăng nhảy múa trên mặt biển. Bất chợt, ánh đèn lập lòe của con tàu lớn hắt ra phía gần bờ khiến chúng tôi không khỏi tò mò. Chẳng ai bảo ai, hai chị em bật dậy lần mò ra biển, lúc này nước đã rút xuống rất sâu, để lộ ra cả trăm mét bờ cát mịn màng chắc nịch, càng đi càng cảm thấy mình như đang bước xuống lòng biển. Đến chỗ con tàu, chúng tôi được biết đây là tàu đánh cá đang neo đậu, đợi đến sáng lại ra khơi. Cách đó vài chục mét, có hai bóng đen di động, cứ mỗi bước họ di chuyển, một vùng sáng lại mở ra trước mặt. Rời tàu, chúng tôi tiến lại gần để quan sát rõ hơn, thì ra là hai người phụ nữ đang chăm chú tìm kiếm gì đó dưới nước. Lại hỏi mới biết họ đang bắt con cuộm, một loài giáp xác gần giống cua nhưng có màu trắng và nhỏ hơn, được dùng để nấu ăn thường ngày. Những đôi tay thoăn thoắt và cặp mắt tinh tường chẳng mấy chốc đã thu cuộm đầy nửa chiếc giỏ. Tôi và chị Hồng cũng hăng hái tham gia, xọc tay xuống nước trong bắt lấy loài vật đang ẩn mình dưới cát, nhưng mon men mãi cũng chỉ bắt được một hai con. Vừa lúc này, chiếc điện thoại reo báo 10 giờ 30 phút, chúng tôi chào tạm biệt hai cô ngư dân để nhập chung với đoàn, trên đường đi không quên nghịch ngợm, chụp hình mấy chú sao biển mắc cạn, đang cố nhoài mình bơi về mé nước.

 

bat ngo con dao 4

 

Đúng 11 giờ, chiếc xe 35 chỗ gần kín người đưa chúng tôi ra nghĩa trang Hàng Dương thăm mộ chị Sáu. Đến nơi, không chỉ có đoàn chúng tôi, hàng chục người đã xếp hàng quanh mộ chị, dường như ai cũng háo hức đến khấn vái vào đúng giờ linh thiêng. Trong lúc chờ đợi đến lượt mình, đoàn chúng tôi mỗi người cầm theo một ít nhang thắp cho các ngôi mộ xung quanh, dù tản ra xa hàng chục mét vẫn cảm nhận được khói hương nghi ngút, tiếng nói, tiếng bước chân làm xao động cả một không gian yên tĩnh. Cuối cùng, tôi và mọi người trong đoàn cũng được đứng trước mộ chị Sáu. Tuy lư hương lớn cuối mộ đã đầy kín nhang, thật khó khăn mới thắp được nén của mình, nhưng lần lượt mọi người đều có cơ hội bày tỏ lòng thành tâm và cầu mong những điều tốt đẹp trước tượng chị Sáu. Xong xuôi, ai nấy lặng lẽ ra về lòng đầy ắp niềm phấn khởi, sau lưng, đoàn người vẫn tiếp tục đồ về mỗi lúc một đông, những bóng đèn phát quang nhờ nắng mặt trời vẫn tiếp tục sưởi ấm cho từng tấm bia lạnh lẽo…. Riêng tôi chợt nhớ lại câu nói đùa của chị hướng dẫn viên lúc sáng, nếu ai đó hỏi chị, buổi tối ở Côn Đảo đi đâu vui nhất, chị sẽ trả lời “nửa đêm cứ đến mộ chị Sáu, nơi đây lúc nào cũng đông như trẩy hội”. Đồng hồ điểm 12 giờ cũng là lúc tôi vừa kịp về đến khách sạn nghỉ ngơi, dù cơn buồn ngủ đã tràn xuống mi mắt, nhưng trong lòng, tôi luôn mong ngóng trời mau sáng để tiếp tục đón những bất ngờ hôm sau của Côn Đảo.

(Kỷ niệm chuyến đi Côn Đảo đầu tiên – Du Lịch Việt, tháng 5 năm 2014 – HL)

Đăng ngày: 29/08/2016

Notice